Lớn lên, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần để chấp nhận một số thực tế, chẳng hạn như cha mẹ già đi và xa rời con cái.
Trước khi đau buồn, hãy tự hỏi liệu bạn đã đền đáp công ơn của cha mẹ hay chưa. Dù bên ngoài bạn có hạnh phúc đến đâu, miễn là cha mẹ còn sống, bạn vẫn luôn cảm thấy mình như một đứa trẻ khi trở về với họ.
Nếu một ngày mở cánh cửa nơi quê nhà và không còn khuôn mặt quen thuộc mỉm cười với bạn, điều đó có nghĩa là trên đời này sẽ không còn ai yêu thương bạn một cách vị tha bằng mạng sống của họ nữa.
Ngoài cha mẹ, bạn bè cũng có thể rời xa. Trên đường đời, người đến kẻ đi. Họ có thể không theo kịp bạn, cũng có thể họ chọn những con đường khác. Bạn đừng buồn vì ai cũng có cuộc sống riêng.
Bạn bè rồi sẽ ra đi, người yêu cũng vậy.
20 tuổi, 40 tuổi hay 60 tuổi, hãy sống trọn từng phút giây. Đây là cách duy nhất để bạn không hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại những gì đã trải qua.
0 Nhận xét