Cái Giá Của Sự Trưởng Thành: Con Người Cũ, Xin Vĩnh Biệt.
Dù chúng ta có thừa nhận hay không, có một sự thật không thể chối từ: Con người sau khi trải qua một số việc sẽ lặng lẽ thay đổi tính cách của mình.
Cái tôi của ngày trước đã không thể nào quay trở lại được nữa. Chúng ta lớn lên không chỉ theo năm tháng, mà theo từng trải nghiệm. Từ một đứa trẻ vô âu vô lo trở nên cẩn trọng, từ sự đơn thuần lại học cách đối diện với những phức tạp của cuộc đời. Đôi khi, chúng ta phải học cách đề phòng tứ bề, không phải vì thế giới này quá đáng sợ, mà vì chúng ta có những người cần bảo vệ.
Thời gian thay đổi, con người ắt sẽ đổi thay. Chúng ta không nhất định phải thành công rực rỡ, nhưng nhất định không thể không trưởng thành.
Nếu được chọn lựa thêm một lần nữa, tôi có chọn con đường "trưởng thành" này không? Có lẽ, câu trả lời vẫn là Có.
Không hẳn bởi vì tôi thực sự muốn gánh vác mọi thứ, mà vì đó là điều ắt phải diễn ra. Đôi khi, chỉ có trưởng thành mới có thể bảo vệ được những người mà mình yêu thương. Vốn dĩ là điều bản thân phải gánh vác, trước sau đều không thể bỏ mặc.
Sự trưởng thành là một hành trình đơn độc nhưng cần thiết. Nó lấy đi sự hồn nhiên, nhưng bù lại bằng sự vững vàng và một trái tim kiên cường hơn.
Bạn đã thay đổi như thế nào sau những năm tháng đã qua?

0 Nhận xét